Phượng Minh say xưa trả lời, không biết rằng thứ hạng của mình đang tăng chóng mặt trên bảng xếp hạng. Từ chót bảng hắn lao vụt lên tốp một vạn rồi tốp một ngàn.
Khi đám đệ tử bên ngoài vừa nhìn thấy cái tên A Ngưu xuất hiện ở hạng một ngàn thì liền suy tư nhớ xem trong Thi sơn có ai tên như vậy không. Nhưng mọi người chưa kịp nhớ ra thì cái tên này đã chạy thẳng lên vị trí bảy trăm, sau đó giống như một mũi tên lao vút lên trên, đánh phá bảng xếp hạng.
Sáu trăm chín mươi tư, sáu trăm chín mươi ba…. Một trăm chín mươi bảy!
Cuối cùng cái tên A Ngưu dừng lại ở vị trí thứ chín mươi bảy. Mọi người trông đợi xem người nào bước ra thì liền thấy Thi môn nhấp nháy, hơn bốn mươi người xuất hiện cùng lúc. Hiển nhiên vì quá nhiều người tiến vào Thi môn nên việc đồng thời kết thúc phần thí luyện là rất đỗi bình thường.
Trong số hai mươi người này thì tu vi cao nhất chính là Trương Lập Thành. Trước giờ người này luôn ẩn cư, không hề đi tới chốn đông người hay tham gia xông Mộng Thai. Mọi người đoán thầm là A Ngưu chính là tên giả mà Trương Lập Thành dùng, nhưng vì thứ hạng chín mươi bảy cũng chưa gọi là quá oanh động nên chẳng ai lên tiếng tung hô làm gì.
Phượng Minh im lặng đi thẳng tới Đạo môn, không biết phải ý trời sắp đặt không mà Trương Lập Thành này cũng đi theo hắn và mấy chục người nữa tiến vào.
Đám đệ tử bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025593/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.