Trải nghiệm một đêm hẹn hò lãng mạn trên đỉnh núi Thanh Khâu, Chiết Nhan thoả mãn liền mang theo Bạch Chân cũng đồng dạng cảm thấy mỹ mãn trở về rừng đào. Bạch Chân rảnh rỗi, lại bắt đầu nghĩ đông nghĩ tây.
"Chiết Nhan, chúng ta đánh cược đi."
"Đánh cược gì?" Chiết Nhan sợ tiểu tổ tông của mình lại nghĩ ra ý đồ xấu gì để phản công, cảnh giác hỏi lại: "Đặt cược thế nào?"
"Đánh cược xem Tiểu Ngũ hướng tới Mặc Uyên hay là Dạ Hoa, còn cái đặt cược sao..." Bạch Chân suy nghĩ sâu xa một phen, đánh nhịp nói: "Ai thua phải đi xới hai mẫu đất trên đỉnh núi phía trước, thế nào?"
Đã từ bỏ phản công, Bạch Chân cũng không để ý đặt cược là cái gì, chàng chỉ thích lấy quá trình đánh cược với Chiết Nhan làm vui thôi.
"Việc này..." Tuy kể cả Bạch Chân thua, Chiết Nhan cũng sẽ không thật sự để chàng đi lao động một mình, nhưng đặt cược như vậy quá bình thường, hắn vẫn có chút không thể tin tưởng.
"Quá đơn giản sao?" Bạch Chân lại nghĩ nghĩ: "Vậy ngươi nói xem, thua phải làm cái gì?"
Chiết Nhan ngẫm nghĩ, cười xấu xa nói: "Người thua, ngoại trừ phải xới hết hai mẫu đất kia ra, trong vòng ba ngày, không được mặc y phục mà ngủ."
Bạch Chân nghe vậy, sắc mặt đỏ bừng. Vậy nếu mình bị thua, chẳng phải là mặc cho lão phượng hoàng kia thỏa sức sàm sỡ hay sao? Tuy hai người đã thẳng thắn đối mặt với nhau vô số lần, nhưng trần trụi lúc triền miên hết sức cùng với trần trụi khi ngủ bình thường là hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-he-phuong-he-ho-so-y/949402/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.