Edit: Chiêu
Beta: Huyên
Sở Đông Ly đuổi theo ra khỏi ngõ hẻm thì đã không thấy bóng dáng người phụ nữ kia nữa.
Tạ Hi Tri nói: "Sở Sở, ông lão kia không nói dối, trong thanh lâu quả nhiên có bán rượu chuột non."
Sở Đông Ly gật đầu, người phụ nữ kia đúng là đi ra từ Yên Hoa Lâu. Đi đến cửa sau của Yên Hoa Lâu, Sở Đông Ly bước lên đập cửa. Rất nhanh cửa đã được mở ra, một người đàn ông trung niên có nốt ruồi đen lớn dưới cằm ló đầu ra. Thấy là hai vị công tử tuổi trẻ tuấn mỹ, người đàn ông cười khà khà bỉ ổi: "Hai vị công tử, buổi tối bọn ta mới mở cửa buôn bán, các vị đến sớm rồi, cũng đi nhầm cửa rồi."
Sở Đông Ly nói: "Ta muốn tìm ma ma chỗ này."
Người đàn ông quan sát Sở Đông Ly, đầy hàm súc mà nói: "Khẩu vị của công tử thật đặc biệt, nhưng Ngũ Nương đã không tiếp khách lâu rồi."
Sở Đông Ly vừa cáu vừa thấy buồn cười, nhét cho người kia một thoi bạc, nói: "Giúp ta nói cho Ngũ Nương một tiếng, nói rằng Sở Đông Ly tới tìm bà ấy."
Hầu hết mọi người ở quận An Bình đều biết đến tên tuổi của Sở Đông Ly, vừa nghe thấy vị công tử tuấn lãng trước mắt này là Sở Đông Ly, người đàn ông kia đến bạc trắng cũng không nhận, chạy như bay vào trong, vừa chạy vừa la to: "Ngũ Nương, Ngũ Nương, tai vạ đến rồi, Sở Đông Ly tìm bà!" =)))))))))))
Tạ Hi Tri nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia/2259725/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.