Edit: Huyên
"Ta đi xem xem có chuyện gì." Khổng Tước ngay lập tức chạy ra ngoài.
Một lát sau, Khổng Tước mang theo Hồ Ngọc và Khổng Vũ đi vào.
Sở Đông Ly thấy Hồ Ngọc hầm hừ, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Khổng Vũ nói: "Cái tên Hồ Vạn Sơn kia bắt loạn người trên đường, Hồ Ngọc không vừa mắt muốn ngăn cản, kết quả là bị Hồ Vạn Sơn dùng thân phận Khâm sai mắng một trận, còn nói hắn bao che hung thủ, muốn cách chức của hắn."
Hồ Ngọc tức giận nói: "Hồ Vạn Sơn bắt tất cả người đến từ bên ngoài của quận An Bình lại, nói là nhất định phải tìm ra hung thủ giết Hồ An và Hồ Lệ chém thành muôn mảnh, gã lạm dụng cực hình, ai có khả năng giống hung thủ trước hết đánh hai mươi đại bản, thân thể yếu đuối bị gã đánh hôn mê bất tỉnh, đúng là mẹ nó hỗn trướng! Không được, ta phải đi đánh ngất gã, quan này không làm thì không làm!"
Nói xong, Hồ Ngọc nhảy lên muốn xông ra ngoài, tay Khổng Vũ giữ chặt hắn, khuyên nhủ: "Ngươi trước đừng xúc động, ngươi đánh ngất xỉu gã thì có làm được cái gì, chờ gã tỉnh lại không phải lại tiếp tục giày vo nữa à, ngươi không thể giết gã."
Hồ Ngọc tức giận như cũ: "Vậy thì đánh cho gã mất trí nhớ luôn."
Sở Đông Ly ngắt lời hỏi: "Ngươi vừa mới nói Hồ Lệ chết rồi? Chuyện khi nào?"
Hồ Ngọc nói: "Chiều hôm qua, sau khi Hồ An chết một canh giờ, hung thủ đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia/2259693/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.