Dùng tay ăn cua là sảng khoái nhất, đến đầu triều Minh mới xuất hiện giải bát kiện[1], ban đầu chỉ có ba dụng cụ là búa, dao, kìm, về sau phát triển thành tám dụng cụ, là mặt hàng cao cấp cho giới văn nhân nhã sĩ ngâm thơ ăn cua, trong trò giao lưu này thì ăn cua chỉ như là dệt hoa trên gấm. 
[1] Giải bát kiện (蟹八件): tức tám dụng cụ dùng để ăn cua. Theo ghi chép thời Minh thì bao gồm búa (锤),dập (镦),kìm (钳),xẻng (铲),thìa (匙),nĩa (叉),nạo (刮),châm (针). Ngày nay thì sử dụng búa đầu tròn (腰圆锤),bàn vuông nhỏ (小方桌),nhíp (镊子),rìu cán dài (长柄斧),thìa (调羹),nĩa cán dài (长柄叉),lưỡi nạo (刮片),châm (针). Bản triều có Cao Tổ đế phổ cập việc ăn cua vốn không được giới văn nhân ưa chuộng, thành thử cũng không định phát minh thêm giải bát kiện. 
Phương Niên Niên lại càng không định bày ra, lúc làm chuyên mục mỹ thực, nàng từng xem qua rất nhiều video người khác dùng giải bát kiện ăn cua, trong nhà nàng cũng có một bộ giải bát kiện bằng bạc. 
Song mỗi lần ăn cua, dùng tay vẫn thích hơn. 
Trong sách giáo khoa có viết: "Người có hai báu vật, một là đôi tay, hai là bộ não. Đôi tay dùng làm việc, bộ não dùng suy nghĩ." Nếu đã như thế, trực tiếp dùng tay chính là cực hạn phong nhã. 
Mở ra vỏ cua, Phương Niên Niên hơi ngạc nhiên: "Thật là nhiều gạch cua!" 
"Đệ chọn mà!" Phương Thừa Ý kiêu ngạo hất cằm. 
"Cảm ơn a đệ." Phương Niên Niên nhẹ nhàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia-tieu-tra-quan/3334097/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.