Thẩm Hựu Dự ngừng lại, hứng thú nhìn hồi lâu, bên trong phòng bếp có đủ loại mùi thơm quanh quẩn ở chóp mũi, khiến bản thân thư thái dễ chịu.
Khói lửa nhân gian, hương vị gia đình.
Hắn có chút xúc động, nào là hoàng thất quý tộc, nào là thiên gia tử tôn, nào là kim tôn ngọc quý... Còn không phải trước là quần thần, sau mới là phụ tử ư?
Bên ngoài ăn uống linh đình, nói cười vui vẻ, bên trong thì mỗi người một mục đích riêng, phải đạt được bằng mọi giá. Giữa bàn tiệc linh đình, nào có chỗ tồn tại mấy phần chân tâm thật ý.
"Thẩm Hựu Dự, huynh nghĩ gì mà ngơ ngác vậy?"
Giọng nói của Phương Niên Niên kéo Thẩm Hựu Dự đang ngổn ngang trăm mối bình tĩnh lại, hắn thận trọng hất cằm: "Ta nhìn cô nấu cơm."
"Ta thấy huynh chờ ăn thì có." Phương Niên Niên lấy một đĩa củ sen chiên, thịt viên chiên, rau củ viên chiên đặt trước mặt Thẩm Hựu Dự. "Ta nói trước với huynh, không được ăn vụng đâu đấy, huynh mang ra ngoài cho a đệ, phụ thân, Đại Ngưu thúc ăn cùng. Trước tiên ăn lót dạ một chút cho đỡ thèm, hôm nay ăn cơm tối trễ."
"Cô..." Thẩm Hựu Dự khó chịu, hắn đứng đây là vì ăn sao? Hắn liếc mắt nhìn, mấy ngón tay trắng nõn của Phương Niên Niên bưng lấy chiếc đĩa, bên trên là củ sen vàng rụm cùng hai loại đồ viên, mùi thơm đã toả ra từ khi còn trong chảo dầu.
Còn chưa nếm thử, hắn đã cảm nhận được củ sen giòn rụm, thịt viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia-tieu-tra-quan/3333658/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.