Nhị nương cười lạt “Ồ” lên một tiếng. 
Lục Tiểu Phụng lạnh lùng nói : 
- Vì bây giờ các vị đều biết tại hạ chẳng phải người quân tử. 
Thanh Y nữ ni nói : 
- Ngươi không phải là giống người. 
Lục Tiểu Phụng đáp : 
- Vì thế bất luận việc gì tại hạ cũng có thể làm được. 
Nhị nương biến sắc hỏi : 
- Ngươi định làm gì lão Thất? 
Lục Tiểu Phụng đáp : 
- Tại hạ rất muốn buông tha y. 
Câu này ngoài sự tiên liệu của mọi người. Nhị nương đổi giọng hỏi : 
- Sao bây giờ công tử chưa buông tha y? 
Lục Tiểu Phụng đáp : 
- Chỉ cần các vị ưng cho hai điều kiện là tại hạ tha cho y liền. 
Nhị nương đảo cặp mắt long lên nói : 
- Chỉ cần công tử buông tha y thì đừng nói hai điều mà là... 
Mụ toan nói mà là hai trăm điều ta cũng ưng thuận. 
Nhưng mụ nói dở câu rồi dừng lại. 
Tam nương từ nãy tới giờ ngồi lẳng lặng, bỗng lên tiếng : 
- Dù là nửa điều kiện bọn ta cũng không chịu. 
Thanh âm thị vẫn êm ả, vẫn ôn nhu. Nhưng đến ba chữ sau cùng thị đã ra tay. Có điều thị ra tay chẳng thong thả chút nào. 
Tam nương sử dụng một cây roi đen mà roi đen nhảy coi chẳng khác con rắn độc. 
Thị vẫn ngồi yên rút cây roi ra đặt xuống bàn. 
Cây roi của Tam nương bỗng lướt đi nhanh hơn rắn độc mà cũng tàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gay-troi-nam/2158728/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.