Từ Ngũ Nhi, Thủy Nhan biết được nơi này là Nam quốc, biệt uyển này là của Thái Tử, nơi này là Lạc Thành – kinh đô phồn hoa của Nam quốc.
Về sự phồn hoa của nơi này, cảnh vật trước mắt đủ lý giải để Ngũ Nhi không phải giải thích, giờ phút này hai người đang đi trên đường lớn, hai mắt đủ nhìn thấy đáp án. Text được lấy tại truyentop.net
Chỗ này là kinh đô, đương nhiên sẽ có rất nhiều khách điếm nổi tiếng, Thủy Nhan tùy tiện liếc mắt, thấy không dưới ít công trình cổ dưới 500 năm tuổi, cửa hàng tơ lụa, tửu lâu, cửa hàng nữ trang, đồ cổ, thật là khiến người ta được mở mắt, nhưng lập tức Thủy Nhan nhận thức được vấn đề, đó là ở Nam quốc thì nghề thương buôn chiếm vị trí quan trọng, chính vì thế dân chúng vùng này tương đối giàu có.
"Chỗ này dân chúng ăn no mặc ấm hết sao?"
Ngũ Nhi nghe nàng mở miệng hỏi, đầu óc hơi có chút mơ hồ: "Ách… Nghĩ như thế nào lại hỏi cái này?"
Thủy Nhan lấy chiếc quạt nhỏ xòe ra, chậm rãi quạt, một cỗ gió mát truyền tới, trong lòng cảm giác hỗn loạn được bay đi không ít, "Không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi."
Đầu óc của nàng không thể an phận, chứng kiến cảnh đường xá ồn ào náo nhiệt, chứng kiến cảnh mọi người đi lại, nụ cười tươi rói trên mặt, theo phản xạ có điều kiện nàng sẽ hỏi han mọi thứ.
Nhưng điểm chết người chính là, nàng hỏi Ngũ Nhi vấn đề kia không mang theo ý gì, nhưng trong trí tưởng tượng lại cảm thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/96455/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.