Đại hán kia còn đang cảm thấy nơi mu bàn tay một cảm giác rất mềm mại nhưng lại lạnh lẽo, thì trước mắt cả một thác nước uốn lượn như nhung lụa, nhìn thật kỹ thì một mái tóc hiện ra sau đó.
Làn tóc đen mềm mại như dương liễu tháng ba, bóng loáng hơn cả nhung lụa đẹp nhất. Chỉ như chợt lóe sáng rồi tan biến hoàn toàn, trước mắt chỉ còn lại một nụ cười trong sáng như hoa quỳnh vừa hiện. Text được lấy tại truyentop.net
Đại hán trở nên mơ hồ, rõ ràng ban đầu là một thư sinh tuấn lãng, thế mà chỉ mới cúi đầu đã biến thành một nữ tử...
Thứ lỗi cho, cơ bắp con người luôn chuyển biến rất chậm mà!
Nhưng ma nữ kia lại không như vậy, chỉ thấy nàng che miệng lại, qua kẽ tay chỉ thấy một dải màu hồng như đôi môi tươi thắm, liền sau đó là một tiếng thét thật chói tai:
- Nữ nhân... Ngươi đúng là nữ nhân...
Thủy Nhan lạnh lùng trừng mắt nhìn gã đại hán, hắn tự giác lui về sau. Nàng cũng không đoán ra được mọi người lại ngượng ngùng mà hét lên như thế, đáng lẽ phải rất bình tĩnh chứ, nên hoàn toàn xem thường những ánh mắt kinh ngạc kia, lại càng không đếm xỉa đến tiếng thét kia.
Chỉ thấy nàng bình tĩnh nhặt sợi dây cột tóc từ dưới đất lên, buộc lại mái tóc, lạnh lùng nói với ma nữ:
- Không phải nữ tử, vậy ngươi cho rằng ta là nam tử?
- Ngươi... Thật không ngờ ngươi giả nam tử lừa gạt thiếu nữ vọng tưởng ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-diem-giang-son/2905076/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.