Phương Nhất Chước bị Thẩm Dũng kéo đến cửa hàngson phấn, chưởng quầy tất nhiên tiếp đãi vô cùng nhiệt tình. Sau khitiến vào bên trong cửa hàng, Thẩm Dũng nói muốn mua phấn hương, liềntiến đến chỗ đặt hộp phấn mở ra ngửi một chút.
Phương Nhất Chước tiến lại gần nhìn hắn, hỏi: “Tướng công, muốn ta dùng phấn hương sao?”
Thẩm Dũng lắc đầu, “Không, ngươi như bây giờ là tốt nhất, ta chỉ thích mùihương trên người ngươi, nhàn nhạt dễ chịu, quá thơm rất nhức mũi… A… Hắt xì.”
Thẩm Dũng vừa nâng một hộp phấn lên ngửi liền hắt hơi hai cái, xoa xoa mũi, hắn vội đổi sang hộp phấn khác.
“Ngươi sẽ không…” Phương Nhất Chước có chút hoài nghi nhìn hắn, “Dùng cho chính mình chứ?”
“Tất nhiên là không.” Thẩm Dũng vội mở to mắt lắc đầu, rốt cục cũng ngửithấy được từ một hộp, liền đưa qua cho Phương Nhất Chước ngửi thử,“Nương tử, mùi hương này cùng hương thơm trên người cô nương vừa nãygiống nhau không?”
Phương Nhất Chước ghé mũi hít một hơi rồi gật đầu, “Ừ, đúng là cái này!”
“Đúng vậy!” Thẩm Dũng quay sang hỏi chưởng quầy, “Có phải có cô nương ở phủ nào đó thường xuyên dùng loại phấn này hay không?”
Chưởng quỹ hơi sửng sốt, cười nói, “Phương phủ.”
Thẩm Dũng khẽ nhíu mày, chưởng quỹ khó hiểu quay sang nhìn Phương Nhất Chước, “Thiếu phu nhân không phải là…”
“À.” Thẩm Dũng đem phấn hương bỏ trở lại, nói cáo từ, rồi kéo Phương Nhất Chước đi ra ngoài.
“Tiểu thư vừa nãy, đoán chừng chính là Phương Dao.” Ra khỏi cửa hàng son phấn, Thẩm Dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-dai-tru/2582805/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.