Tư Thương đi đến trước mặt Vân Tử Thù, khẽ mím môi mỏng, ánh mắt thâm thúy dừng ở trên mặt cô, thần sắc trong mắt phức tạp khó phân biệt, giây sau, cúi đầu hướng về phía cô hành lễ, "Ty chức tham kiến công chúa điện hạ, điện hạ có sao không?" 
"Ta rất ổn." Vân Tử Thù nhìn thấy hắn, thần sắc trong mắt cũng phức tạp, "Ngươi tới thật đúng lúc." 
Tiêu Vân Hành nghe vậy, sắc mặt lại biến đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Vân Tử Thù. 
Đây là ý gì? 
Vân Tử Thù không để ý đến hắn, lại nói "Ngươi tới đây phụ hoàng có biết không?" 
"Hoàng Thượng tạm thời còn chưa biết." Tư Thương ngữ khí cung kính, "Nhưng mà ty chức đã sai người đi bẩm báo Hoàng Thượng, tin rằng Hoàng Thượng rất nhanh sẽ biết." 
"Như vậy," Vân Tử Thù áp chế cảm xúc dao động trong lòng, "Ngươi sẽ nghe lời bổn chúa nói chứ?" 
Tiêu Vân Hành kinh sợ nhảy ra "Vân Tử Thù!" 
"Sẽ." Tư Thương chớp mắt, giọng nói vững như bàn thạch, xen lẫn một tia dịu dàng khó nhìn ra, "Công chúa một khi phân phó, ty chức nhất định làm theo." 
"Một khi đã như vậy, ngươi nghe rõ cho ta." Vân Tử Thù gằn từng tiếng, lạnh lùng mở miệng, "Sau khi thái y chẩn bệnh, nếu trắc phu nhân thật sự là do ta đẩy xuống hồ làm cho cô ta sảy thai, vậy thì bổn công chúa do Tiêu gia tùy ý xử lý, không một câu oán hận." 
Tiêu Vân Hành biến sắc. 
"Nếu kết quả chẩn bệnh cùng sự thật không khớp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chuong-cuu-thien/2963773/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.