Lê Tuyết rất nhanh bị dẫn lại đây, Lãnh Sương đích thân đi, sẽ không có người nào không thể mang đến. 
Nữ tử mặc một bộ ý phục trắng mộc mạc, sắc mặt tái nhợt suy nhược, bộ dáng gió thổi qua là gục, thoạt nhìn thật đúng là yếu đuối. 
Tiêu Vân Hành thấy cô liền nhịn không được mà đau lòng, tiến lên nắm ở bả vai của nàng "Tuyết Nhi." 
Lê Tuyết ghé vào trong lòng hắn, nhìn chăm chú vào trận chiến trước mắt này, như là bị dọa sợ rồi dường như co rúm lại "Hành ca.." 
"Tuyết Nhi đừng sợ." Tiêu Vân Hành vỗ vỗ bả vai của nàng, "Nàng vừa rơi xuống nước, thân mình bị cảm lạnh sẽ để lại mầm họa, thái y trong cung đến đây bắt mạch chẩn bệnh cho nàng một chút, xem có thể kê thuốc điều dưỡng một chút. 
Thái y? 
Lê Tuyết sắc mặt đột nhiên thay đổi, ánh mắt dừng ở trên mặt vài vị thái y kia, ánh mắt hơi co lại, hai tay rất nhanh không tự giác" Hành ca, ta sợ.. " 
" Quy củ của Tiêu gia quả nhiên không giống bình thường. "Tư Thương giọng nói lãnh lùng," Một ả thiếp thất nhìn thấy công chúa, không biết phải hành lễ? " 
Tiêu Vân Hành cả giận nói" Ti thống lĩnh, Tuyết Nhi buổi sáng vừa mới rơi xuống nước, lúc này thân thể chính hư, Ti thống lĩnh không thể thông cảm một chút ư? " 
Tư Thương ánh mắt lạnh như băng" Một khi đã như vậy, sau đó tiến cung ta sẽ chi tiết bẩm báo Hoàng Thượng, Tiêu gia trắc phu nhân trong mắt vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chuong-cuu-thien/2963771/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.