Vân Tử Thù nhíu mà y "Hắn có thôi đi hay không?" 
Những chuyện cắt ngang, không phải liên tục truyền thánh chỉ, thì là thái tử tự mình chạy tới, bọn họ đều không có việc khác phải xử lý à? 
Thủ hạ bẩm báo cả kinh, yên lặng lui hai bước. 
"Ty chức ra ngoài xử lý." Tư Thương đứng lên, đang muốn đi ra ngoài, đã bị Vân Tử Thù đè cánh tay tay, "Ngồi xuống." 
Tư Thương quay đầu "Điện hạ?" 
"Trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất." Vân Tử Thù nhìn đồ ăn trên bàn, thanh âm rất thơ ơ, "Không thể lãng phí đồ ăn, ăn xong rồi đi." 
"Vâng" Tư Thương một lần nữa ngồi xuống. 
Vân Tử Thù im lặng ăn cơm, không nghĩ để ý tới chuyện bên ngoài. 
Vân Thần mang theo ngự y cùng cấm quân đến đây, mục đích rõ ràng, một là xác nhận Vân Tử Thù có thật sự bị thương hay không, hai là cương quyết muốn mang Lê Hiên đi. 
Nhưng Vân Tử Thù sẽ không cho hắn được như ý. 
Trong tiền viện, Vân Thần không dám tin nhìn Lê Văn Trung đang quỳ gối trên tảng đá "Lê đại nhân, ngươi làm cái gì vậy?" 
Lê Văn Trung quay đầu thấy thái tử, vội vàng hành lễ vấn an "Thái tử điện hạ, thần có tội! Thần không biết dạy con, cho nên đến đây bồi tội với công chúa điện hạ, chỉ hy vọng công chúa đại nhân có đại lượng, tha cho Hiên nhi một lần này." 
Vân Thần lạnh lùng nói "Cửu muội vẫn không lộ diện?" 
Làm cho đường đường mệnh quan triều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chuong-cuu-thien/2963746/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.