"Tiêu phu nhân tự đi về?" trong thư phòng Phượng gia, lão già trông đầy vẻ uy nghiêm ngồi trên ghế bằng gỗ lim đằng sau án thư, trầm giọng hỏi. 
Nam tử một thân màu đen mạnh mẽ cúi đầu nói "Vâng, hơn nữa xem biểu tình cùng phản ứng của bà ta, hẳn là ở phủ công chúa tức nghẹn rồi." 
Ông lão nâng mắt "Theo người thấy, lần này đích công chúa thật sự trở mặt với Tiêu gia?" 
Hắc y nhân gật đầu "Hẳn là ầm ĩ đến trở mặt, không lưu một chút đường sống." 
Ông lão quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, thần sắc nao nao "Bảo Từ Nhi qua đây một chuyến" 
"Rõ" 
Hắc y nhân xoay người rời đi, ông lão đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ, ấn đường như cau chặt lại âm trầm suy nghĩ, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì. 
Không bao lâu sau, thiếu niên một thân áo trắng từ ngoài cửa đi vào, dáng người cao dài như ngọc, tướng mạo tuấn tú đoan chính, thanh bào màu trắng làm nền cho phong thái xuất chúng, như chi lan ngọc thụ. 
"Tổ phụ." 
Ông lão quay đầu nhìn y "Con hai ngày này chú ý một chút phương hướng của đích công chúa, xem người đối với chuyện Tiêu gia có thái độ gì." 
Cháu đích tôn Phượng gia Phượng Từ trầm mặc trong chốc lát, "Mới vừa rồi tôn nhi ở bên ngoài có nghe nói một vài chuyện." 
"Nói." 
"Hoàng Thượng tối hôm qua hạ nghiêm lệnh với tiêu Đại tướng quân, yêu cầu Tiêu gia phải mời đích công chúa trở về, Tiêu phu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chuong-cuu-thien/2963739/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.