*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khúc giằng co dạo đầu đã kết thúc..... giờ đến đại chiến giữa hai anh em và trận đòn ác liệt aaaaa. ???
Cảnh Trăn xách theo thước tới tìm Phương Chu. Trải qua cả ngày hôm qua lắng đọng lại, dưới hiểu biết của anh cậu hẳn không đến mức lọt vào trong sương mù. Anh không quan tâm ngày mai có phải đi học hay không, thời điểm giáo dục không thể bỏ lở. Nhưng mà, lần này anh đã lầm.
Cảnh Trăn ngồi trước bàn học, trong tay là bảng kiểm điểm của Phương Chu mới vừa bị lệnh cưỡng chế viết còn mang độ ấm cơ thể.
"Đây là thành quả cả ngày hôm qua, không làm bài tập, không đọc sách, không tập võ, bế quan tĩnh tâm cùng ngẫm nghĩ của em?"
Cảnh Trăn nghiêng đầu nhìn cậu đang đứng thẳng cúi đầu, ngón tay không ngừng xoa xoa ống quần, mím chặt môi, chỉ có đứng trước mặt Cảnh Trăn mới làm con người kiêu ngạo của cậu luống cuống lên.
Anh để tờ kiểm điểm lên bàn, tờ giấy mỏng bị một cơn gió nhẹ thổi qua, anh đột nhiên đứng lên, bước sang một bên, đưa tay đẩy ghế vào. Không ngần ngại biểu hiện kinh hoàng của Phương Chu, anh cầm thước lên dùng mũi nhọn của thước gõ gõ vào cạnh bàn.
Phương Chu không nghĩ trận đòn lại tới nhanh như vậy, cậu đứng sửng ngây ngẩn cả người.
Một giây, hai giây, ba giây.
Cậu giống như người gổ, bất động.
Cảnh Trăn cũng không nói thêm lời nào, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101397/chuong-11-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.