*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai anh em an ủi, trấn an Dịch An An, biết ba mạnh khoẻ, an toàn, gọi mấy cuộc điện thoại hoãn lại những hoạt động, hình trình gần đây không thể hoãn cũng phải hoãn, xong hết mới một trước một sau quay lại phòng khách.
Cảnh Chí ngồi xuống lại chỗ cũ, khi còn hai anh em, Cảnh Trăn chắc chắn không dám thờ ơ ngồi xuống, cách trước bàn trà 2 mét nghiêm quy củ đứng thẳng.
Xoa xoa huyệt thái dương, Cảnh Chí nhìn từ trên xuống dưới đánh giá một vòng đứa em trai không bớt lo chút nào đang trước mặt này, nói:
"Đứng đi qua."
Đứng đi qua...... Không phải tới đây mà là..... Đứng..... Tới đây.... Cảnh Trăn cắn răng một cái, nhớ lại những hành động của mình từ sau khi vào cửa đến bây giờ. Nếu là trước đây, với tính khí như vậy đoán chừng vài ngày không xuống giường được. Vì vậy rất anh dũng hi sinh từng bước nhỏ bước về phía trước.
Cảnh Chí đang dựa vào lưng ghế sofa, thấy em trai đến gần, anh đưa người nghiêng về phía trước. Chỉ một động tác nhỏ này cũng đã doạ Cảnh Trăn ra một thân mồ hôi lạnh, nhưng lại thấy anh đưa tay kéo hai ống quần mình lên sờ sờ hai đầu gối bầm tím của mình mới buông ống quần xuống lại.
Quỳ từ trưa mà vẫn chưa chép xong *Lễ Ký* đã bị quản gia gọi điện thúc giục trở về, anh thật không có tâm tư quan tâm đến đầu gối của mình, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-chu-canh-gia-gia-phap/1101376/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.