“Tùy ngươi nói sao thì nói.” Vân Thanh Nhiễm chỉ cần hiểu mình nghĩ như thế nào là được rồi, người khác đối đãi thế nào với chuyện giữa nàng và Vân Tử Hy thì nàng không có hứng thú biết.
“A, ta không có bao nhiêu thời gian để nói chuyện phiếm với ngươi, ngươi chuẩn bị một chút, tối hôm nay ta sẽ phái người tới đón ngươi.” Phủ Cầm không muốn nghe về Vân Tử Hy từ miệng Vân Thanh Nhiễm.
“Không cần, ta cảm ơn ngươi đã tới nói cho ta biết chuyện này, nhưng chuyện kế tiếp, ta không cần sự hỗ trợ của ngươi, hơn nữa ngươi tốt nhất đừng đến nữa, Dạ Hoằng Nghị không phải nam nhân dễ lừa như ngươi nghĩ, ông ta cho ngươi đặc quyền không phải bởi vì ông ta coi trọng thực lực của Thương Lan giáo như trong miệng ngươi nói, ông ta khinh thường mượn dùng lực lượng của người khác, ông ta là một tên nam nhân tự phụ, ngươi khiến cho hắn hứng thú đơn giản là bí mật trường sinh bất lão, chờ tới lúc ông ta biết thứ ngươi cho ông ta căn bản không có công hiệu trường sinh bất lão, ông ta có thể sẽ ra tay còn ngoan độc hơn trong tưởng tượng của ngươi. Với một nam nhân mà ngay cả cha huynh của mình đều có thể giết, muội muội cũng có thể lấy ra lợi dụng để đấu trí đấu dũng, ngươi chưa chắc đã đủ tư cách.”
“Làm sao ngươi biết thứ ta cho ông ta không phải là thật?” Phủ Cầm nghi hoặc hỏi, nàng ta là con gái của Cảnh Vương không sai, nhưng Vân Thanh Nhiễm dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913176/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.