Sau khi cho Quân Mặc Thần ăn nửa viên thuốc, Vân Thanh Nhiễm lại vận khí dẫn đường cho dược tính phát huy tác dụng.
Nửa viên thuốc này là loại trân quý hiếm có, Vân Tử Hy ăn nửa viên đã có thể hóa giải được dược tính của Y Lan Y Lan, ngay cả vết thương trên tay cũng tốt hơn phân nửa. Sau khi Quân Mặc Thần ăn vào, tự nhiên cũng có hiệu quả, người đưa viên thuốc này cho Quân Mặc Thần vốn để hắn dùng kéo dài tính mạng.
Thấy hơi thở Quân Mặc Thần dần dần hồi phục bình ổn, Vân Thanh Nhiễm mới buông hắn ra, đắp kín chăn cho hắn.
Vừa rồi Vân Thanh Nhiễm không quá chú ý đến cánh tay phải của mình, biết chỗ đó có một vết rách rất sâu, nhưng chưa kịp xử lý tốt…
Vân Thanh Nhiễm xé ống tay áo bên phải xuống, lộ ra vết thương, máu chỗ miệng vết thương đã ứ đọng máu lại không ít, nhưng vết thương quá sâu, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn, vết thương kéo dài từ khuỷu tay đến bả vai nàng, nửa khuỷu tay đều bị cắt thật sâu.
Trong phòng có chậu rửa mặt và nước, nàng lấy nước lau vết thương cho mình, không bao lâu nước trong chậu đã biến thành màu đỏ máu.
Quân Mặc Thần thoáng ngẩng đầu, từ xa đã thấy Vân Thanh Nhiễm ngồi ở một bên, thấy vết thương trên cánh tay nàng, ánh mắt hắn như bị kim châm, tim cũng nhói đau.
“Nói cho ta biết, tại sao bị thương?” Quân Mặc Thần nhìn thật sâu vào vết thương hở miệng trên cánh tay Vân Thanh Nhiễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1913079/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.