“Tiểu thư, bộ dáng người mặc nam trang thật là đẹp mắt.” Lục Trúc nhìn Vân Thanh Nhiễm có chút ngây người, nếu tiểu thư thật sự là nam tử, nhất định sẽ mê đảo một đám nữ nhân.
Lục Trúc giúp Vân Thanh Nhiễm mặc quần áo, vừa hầu hạ vừa kinh diễm nói.
Lục Trúc không còn câu nệ giống như trước, trước mặt Vân Thanh Nhiễm cũng lớn mật hơn.
“Ba hoa! Ngươi nha, miệng càng ngày càng ngọt, nói đi, có phải buổi trưa ăn vụng mật đường không hả.” Vân Thanh Nhiễm cười trừng mắt nhìn Lục Trúc một cái.
“Nào có, ta nói thật mà, nếu tiểu thư thật sự là nam tử, ta và Hồng Mai sẽ gả cho tiểu thư làm thị thiếp.”
“Ta đây chẳng phải có phúc rồi?” Vân Thanh Nhiễm khẽ cười nói.
“Đáng tiếc nha, tiểu thư là nữ nhi!” Lục Trúc nhìn ngón tay Vân Thanh Nhiễm còn đang băng bó, “Nhưng mà tiểu thư, tay người còn chưa tốt, nên nghỉ ngơi nhiều một chút mới đúng, không thì nằm nghỉ trong chốc lát được không?”
“Ta bị thương ngón tay, không phải thắt lưng, mà không phải lưng cũng không phải chân, nha đầu muốn ta mốc meo ra à?”
“Làm sao có thể mốc meo được, ta nhất định sẽ đổi đệm giường cho tiểu thư, cam đoan người sẽ không mốc được!” Lục Trúc cười nói.
Lục Trúc giúp Vân Thanh Nhiễm mặc quần áo xong, liền theo Vân Thanh Nhiễm đang cất bước đi ra ngoài phủ.
Ở bên ngoài Kim Dật hiên, lão khất cái lén lút di chuyển, vương phủ này, đề phòng sâm nghiêm như vậy để làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1912959/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.