“Giá giá giá ——” Một trận tiếng vó ngựa dồn dập từ xa đến gần.
Bạch mã thiếu niên dừng lại bên cạnh cỗ kiệu, gã nâng kiệu nhận ra được người cưỡi ngựa là ca ca của Vân Thanh Nhiễm, do dự có nên dừng cỗ kiệu lại hay không.
“Thanh Nhiễm ——” Vân Tử Hy vội vàng đuổi theo, muốn nhìn một chút tình huống của Vân Thanh Nhiễm.
Vừa rồi, sau khi Vân Tử Hy ở cửa Vân phủ nghênh đón Vân Thanh Nhiễm về nhà liền tận lực lảng tránh, chứng kiến Vân Thanh Nhiễm và Quân Mặc Thần cùng nhau ra vào, Vân Tử Hy chỉ cảm thấy buồn bực trong ngực.
Quân Mặc Thần cùng Vân Thanh Nhiễm mới ra khỏi Vân phủ không bao lâu, Vân Tử Hy nghe nói Vân Thanh Nhiễm bị Vân Trần thị đánh một bạt tai, vội thúc ngựa đuổi theo.
“Dừng kiệu.” Vân Thanh Nhiễm nghe thấy giọng nói của Vân Tử Hy, liền bảo người ta ngừng kiệu.
Nàng từ trong kiệu đi ra, mà Vân Tử Hy cũng đã xuống ngựa.
Vân Tử Hy nhìn thấy Vân Thanh Nhiễm sưng một bên mặt, rất thương tâm, “Thanh Nhiễm…” Lời đến bên miệng, Vân Tử Hy lại không biết phải nói như thế nào, hắn biết Vân Thanh Nhiễm bị mẫu thân đánh, nhưng mà hắn làm đại ca, lại phải an ủi nàng như thế nào đây?
“Ca ca, ta không sao.” Vân Thanh Nhiễm biết Vân Tử Hy quan tâm mình, liền trấn an hắn, mặc kệ quan hệ giữa nàng và cha mẹ là như thế nào, ca ca của nàng vẫn là trưởng tử Vân gia, là nhi tử vĩ đại trong lòng cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1912925/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.