“Sau đó liền động thủ?” Quân Mặc Thần nhìn Vân Thanh Nhiễm đang ở trong lòng mình, nàng mới mười lăm tuổi, nhưng thực mảnh mai.
Vân Thanh Nhiễm không khóc, đáy mắt một mảnh trong suốt, lại như vô cùng thâm thúy.
Từ lúc Quân Mặc Thần ôm nàng vào trong lòng, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể của hắn truyền đến.
Nàng nên khóc ư? Khóc vì mẫu thân của nàng chỉ lo lắng cho muội muội, nhưng lại giẫm đạp lên hạnh phúc của nàng.
Đều là nữ nhi, chẳng lẽ hạnh phúc của nữ nhi điên nhiều năm này không phải là hạnh phúc. Bởi vì bị điên, bởi vì tất cả mọi người ở kinh thành đều nói, Nhị tiểu thư Tướng phủ như thế này thế kia, thì phải nhận mệnh hèn sao?
“Thế tử gia, là do chuyết kinh có chút nóng vội, cho nên mới ra tay, lão thần khẩn cầu thế tử gia vì chuyết kinh có ý tốt mà không trách tội bà ấy!” Vân Viễn Hằng cũng không cảm thấy một cái bạt tai này của phu nhân mình là sai, nữ nhi này thực sự đã khiến bọn họ quá thất vọng rồi, nàng rõ ràng có biện pháp giúp muội muội mình nhưng lại không giúp, đổi lại là ông, có thể ông cũng sẽ giống phu nhân, động thủ.
Vân Yên Nhiên tiến lên một bước, đến trước mặt Quân Mặc Thần liền quỳ xuống, “Thế tử gia, nương bà ấy rất thương nữ nhi, sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, chắc do tỷ tỷ đã nói gì khiến nương tức giận mới vậy, thế tử gia ngàn vạn lần đừng trách phạt nương, đáng thương cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cau-tinh-dac-cong-the-tu-phi/1912923/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.