Xe ngựa dừng lại trước cổng hoàng cung. Dương phu nhân đem Dương Hiểu Yên đỡ đi xuống, quay đầu chú ý nữ nhi mình một chút, liền dẫn các nàng theo một ma ma đi vào.
Dương Hiểu Yên kéo kéo mẫu thân, hỏi:
“Mẫu thân, chúng ta vì sao không đợi ngũ muội cùng nhị nương?”
Dương Hiểu Lan có chút dở khóc dở cười.
“Tứ nhi, nhị nương cùng Hiểu Tâm đi sau chúng ta lâu như vậy, ngươi muốn đợi đến khi nào.”
Dương Hiểu Yên gật gật đầu. Nhưng mà nàng còn muốn thấy nhị nương bị người ta chê cười đâu.
Nam Lương vốn đặc biệt trọng đức hạnh của các phụ nhân, thậm chí là hơn cả công ngôn dung hạnh của mấy cô nương. Bình thê nhà Hữu thừa tướng từng bị một nha hoàn tố cáo có tư tình với một gã nô bộc. Đáng tiếc, nha hoàn kia bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, cư nhiên người bị nghi ngờ lớn nhất chính là cái bình thê kia. Dương thừa tướng sợ vạn nhất oan uổng nàng ta, liền để mọi chuyện trôi qua.
Bất quá, hắn bỏ qua không có nghĩa là miệng lưỡi thiên hạ bỏ qua.
Ma ma dẫn các nàng đến Nhã Hinh uyển, cười cười nói nói với Dương phu nhân vài câu, sau đó vội vã đi đón các vị khác.
Cung yến thường được tổ chức ở cung điện bên trong ngự uyển, lúc này mới chỉ có vài người. Một vị phu nhân tiến đến chỗ các nàng hỏi thăm một chút. Nàng ta cười khanh khách khen:
“Nhất Lâm tỷ tỷ a, mấy nữ nhi của ngươi thật kháu khỉnh. Ta nhìn còn phải ghen tị đâu! Đặc biệt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-cam/253835/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.