*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Còn tốt hơn cả anh em, mẹ coi em ấy như con trai mẹ đi.” Tập Hiểu Bắc tiếp tục đá chân tôi, nhưng dập đầu chưa thành công thì mẹ ruột đã nắm lấy hai bàn tay lạnh như băng vì sợ của tôi, đau lòng nhíu mày kéo tôi vào nhà, tôi cười khổ quay đầu lại, nhìn thấy Tập Hiểu Bắc đang tức giận bắt đầu bê một rương sách lớn từ trên xe xuống.
“Mẹ, con phải đến giúp anh một tay…”
“Không cần, nó không có gì ngoài sức khỏe hết, mau vào nhà uống cốc trà sữa nóng với mẹ, nhìn ngón tay lạnh cóng lại này…” Tập Hiểu Bắc đá mạnh vào rương một phát, tôi le lưỡi với anh rồi vào nhà.
Mấy gian phòng mái bằng liền kề trong nhà đều sáng đèn, giống như tòa lâu đài của tiên nữ đột ngột mọc lên giữa thảo nguyên hoang vu, khiến người ta vừa an tâm lại vừa hoảng hốt. Tôi bưng cốc trà sữa vẫn còn bốc hơi nghi ngút, đứng tựa vào cửa nhìn ra ngoài với mẹ, ngây ngốc nhìn Tập Hiểu Bắc chuyển đồ trong xe tới một gian phòng nhỏ trong sân, quành xe, quay đầu, đỗ gọn vào một chỗ.
“Con à”, mẹ ruột quay đầu lại, dưới ánh đèn sáng, tôi nhìn thấy nếp nhăn mờ trên mặt bà, thật sự tuổi đã không còn trẻ, thế nhưng vẫn xinh đẹp như cũ. “Hơn nửa năm rồi mẹ chưa gặp Tháp Lạp, nó sống tốt không?”
“Tốt ạ.” Đột nhiên tôi nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-bac-cua-toi/2255025/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.