Tôi phát hiện ra tâm trạng của Tập Hiểu Bắc luôn tốt khi ăn uống, thế là tôi đánh tiếng với anh chuyện cho vay sau khi anh tiêu diệt xong hai lồng bánh bao nhỏ. Ngoài dự liệu của tôi, anh chẳng thèm bận tâm, tôi còn tưởng rằng anh sẽ khinh bị mục đích tiếp cận của tôi không trong sáng, ai ngờ anh chỉ thuận miệng nói một câu “Biết rồi”, sau đó cướp mất cà phê với sandwich trên tay tôi, đẩy một bát chè đường phèn hạt sen sang.
“Anh với chị Chu Lỵ muốn bỏ đói em ạ?”
“Hai hôm nay cứ uống cái này đi, miệng chịu thiệt một chút cũng được, đừng để phía sau chịu tội.”
Mấy thứ trong miệng tôi sắp loãng gần xuống chim rồi, nhìn khóe miệng bóng nhẫy của Tập Hiểu Bắc, tôi bèn đứng dậy liếm hai lần, vẫn chưa hết cáu, lại thấy mấy ngón tay của anh cũng dầu mỡ không kém phần, thế là tôi lần lượt liếm khô từng ngón. Tập Hiểu Bắc không dám khó dễ tôi, chỉ có thể lườm một cái, sau lại không nhìn được cười, thật là đẹp mắt.
“Con trai, nếu con thích liếm như thế thì tối nay cho con liếm đủ nhé, được không?”
“Không được”, tôi nhụt chí ngồi xuống ghế, “Phía sau bị rách chứ đằng trước vẫn khỏe mà, hay là tối nay anh lại uống say như hôm trước đi?”
“Có gan thì làm lúc tôi đang tỉnh táo này, nếu như em có thể.”
“Tất nhiên là được!” Tôi âm thầm nắm tay. Không ngờ Tập Hiểu Bắc lại ném một chùm chìa khóa sáng, “Đừng ở đây nữa, sẽ làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-bac-cua-toi/2254983/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.