Tư tẩm quả thật là một công việc nhàn hạ, chỉ cần trải chăn đệm mỗi tốitrước khi Tiêu Dận đi ngủ, rồi gấp chăn đệm cho gọn gàng sau khi hắntỉnh dậy. Tuy công việc khá nhẹ nhàng nhưng lại thường xuyên phải chạmmặt Tiêu Dận. Nếu đổi là những thị nữ ái mộ Tiêu Dận, chắc sẽ cảm thấyvui sướng vô cùng.
Nhưng đối với Hoa Trứ Vũ mà nói đây đúng là cực hình.
Ngày nào cũng chạm mặt Tiêu Dận như vậy, chỉ cần nàng vừa rời khỏi phủ TháiTử, Tiêu Dận sẽ lập tức phát hiện ra ngay. Hơn nữa, mấy ngày nay, TiêuDận không hề cho gọi người tới thị tẩm.
Tục ngữ nói, mảnh đất lắm người nhiều ma. Ở bên ngoài bắt đầu lan truyền những tin đồn không tốt về nàng.
Mầy ngày nay, nhân lúc buổi trưa ít người, Hoa Trứ Vũ thường chạy ra sauhoa viên phủ Thái Tử xem xét địa hình. Vết thương trên tay đã sắp khỏihẳn, có thể hoạt động tự nhiên, nếu tìm được cơ hội nàng sẽ lập tức rờikhỏi đây.
Đã dần vào tháng tư, tuy mùa xuân ở Tây Bắc Đến muộn nhưng cũng vẫn tới.Hoa viên phủ Thái Tử, đã trở thành một nơi có đầy cảnh đẹp. Các loài hoa đua nhau nở, bướm trắng bay đùa trong gió. Khi thì có tiếng chim thanhthúy hót trong rừng truyền ra, rất êm tai.
Phong cảnh hoa viên tuy đẹp, nhưng lại không hề yên tĩnh như Hoa Trứ Vũ tưởng tượng.
Ở hồ nước trước mặt, có một đám thị nữ vây quanh hai người phụ nữ.
Hoa Trứ Vũ biết, hai người đó là hai cơ thiếp của Tiêu Dận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231611/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.