Đêm.
Hoa Trứ Vũ thông qua khung cửa sổ, nhìn ra ngoài sân.
Trong sân có một gốc cây cổ thụ nở hoa chi chít, dưới ánh trăng nhấp nhô nhưsương mù lúc ẩn lúc hiện. Hương hoa xuyên thấu qua cửa sổ thấm vào tậntrong phòng, mang theo hương thơm nồng nàn.
Những lời Mai Na nói ban sáng vẫn còn lởn vởn quanh tai khiến nàng cảm thấyphiền chán. Trong lòng nàng cũng rõ, nàng đã sa vào vòng xoáy tranhgiành tình cảm giữa những cơ thiếp của Tiêu Dận. Nếu còn ở lại phủ TháiTử, chỉ sợ đám cơ thiếp của hắn sẽ coi nàng như chướng ngại vật, tự mình chuốc lấy phiền phức.
Mặc dù Tiêu Dận rất đáng hận nhưng hắn còn là một đại nam nhân, có phạtnàng cũng là quang minh lỗi lạc. Còn các cơ thiếp giành giật tình cảmvới nhau, trước nay đều dùng thủ đoạn ném đá giấu tay, xem tình trạngcủa nàng hiện giờ rất khó phòng tránh.
Trong lòng đang ngổn ngang trăm mối, thân vệ của Tiêu Dận là Lưu Phong bỗng tới gọi nàng qua đó.
Sắc trời đã không còn sớm, mới vừa rồi nàng cũng đã sắp chăn đệm gọn gàngcho Tiêu Dận, lúc này gọi nàng đến đó, không biết là có chuyện gì? Vừađi vừa nghĩ, thoáng chốc đã đến tẩm điện của Tiêu Dận.
Ánh đèn trong điện sáng ngời, Tiêu Dận ngồi trên ghế, trong tay cầm mộtquyển sách, mi mắt buông xuống, hình như rất chuyên chú. Ánh sáng màuvàng chiếu lên sống mũi cao thẳng của hắn, hắt lên đôi lông mày rậm rạp. Khí chất lạnh lùng thường ngày đã hoàn toàn biến mất, nhìn qua trôngthật bình thản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-thien-ha/2231609/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.