Editor: Cà Pháo
- ------
Thân thủ của cậu, rõ ràng không phải lưu manh bình thường có thể đối phó, cái loại tư thế chuyên nghiệp như vậy, vừa nhìn là biết không thể trêu vào người!
Tiêu Vũ Triết ra tay chỉ có một nguyên tắc: Mau chuẩn tàn nhẫn! Chuyên tấn công chỗ yếu hại của kẻ địch, không cho đối phương cơ hội.
Cao Húc bị đánh đến không thể đánh trả, thủ hạ của hắn sao còn dám tiến lên một bước?
"Mau, chạy mau!" Những người khác như con thú chạy toán loạn, chỉ còn lại Cao Húc bị đánh đến hơi thở thoi thóp.
"Mày, mày chờ đó cho tao!" Cao Húc đau đến che bụng, nhưng mà vẫn kêu gào, "Ba tao, ba tao chính là Cao Cương...... A!!"
"Được rồi." Từ Như Ý kiến giải người trên đã vô pháp nhúc nhích, kéo Tiêu Vũ Triết, kiểm tra tay cậu, "Đánh đau không?"
Cao Húc nằm trên mặt đất: "cô......"
Đau phải chính là hắn mới đúng?
"Cậu không có có việc gì?" Tiêu Vũ Triết xem xét chỉ lo quan tâm cô gái của cậu.
Từ Như Ý lắc đầu, "Chúng ta đi thôi."
Dắt tay Tiêu Vũ Triết, cùng cậu đi ra cổng trường. Đem Cao Húc đang nằm trên mặt đất bị xem nhẹ hoàn toàn.
Hai người trở về nhà, nhìn trời đã muộn, Từ Như Ý đề nghị: "Nếu không hôm nay mình nấu mì sợi cho cậu ăn đi! Hương vị cũng không tồi đâu!"
Tiêu Vũ Triết đương nhiên tin tưởng.
Cậu cũng không biết bàn tay của một cô gái được nuông chiều từ bé, có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-nghich-tap-nam-than/2368777/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.