*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[6] Chú thích tên chương
Tên chương vốn là “Chước chước kỳ hoa” trích trong Đào yêu (Chu Nam) – Kinh Thi
Đào chi yêu yêu,
Chước chước kỳ hoa.
Chi tử vu qui,
Nghi kỳ thất gia.
Mơn mởn đào non,
Rực rỡ nở hoa.
Cô ấy lấy chồng,
Êm ấm cửa nhà.
Phượng Tam cười: “Phải rồi phải rồi. Xưa nay tài tử sánh giai nhân, chẳng hẹn chờ ai thấy bạc đầu, giống như công tử danh môn ngươi vậy, ba ngày một bệnh nhẹ, năm ngày một bệnh nặng, quấn chặt lấy giường bệnh, miệng ói máu như hoa hải đường, vô cùng phong nhã, cũng vô cùng tuyệt vời.”
Nhiều năm hành tẩu giang hồ ngày đi đêm nghỉ đã tạo thành thói quen, Phượng Tam luôn tỉnh dậy rất sớm.
Chương Hi Liệt còn đang ngủ, cậu ngủ không an phận, toàn bộ thân mình đều dính sát vào người Phượng Tam, cẳng chân thon dài còn gác lên lưng Phượng Tam, tựa mặt vào cánh tay Phượng Tam.
Nắng sớm trong veo cách lớp màn lụa rơi xuống gương mặt trắng như ngọc của cậu, ngũ quan rõ nét, tinh xảo nói không nên lời, Phượng Tam không khỏi đưa tay chạm nhẹ lên mặt cậu. Chương Hi Liệt ngủ say, mày nhẹ nhàng cau lại, môi khẽ nhúc nhích, cũng không biết đang lầm rầm câu gì. Vẻ mặt cậu lúc này cực kỳ xinh đẹp, cơ thể đang ngủ vừa nhỏ vừa đẹp, giống như bông sen mới hé ngày xuân. Phượng Tam nhẹ nhàng chạm vào cậu, thấy cậu vẫn say ngủ, ngậm môi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-long-tang/4778/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.