Editor: Ochibi
Hai người về nhà, ăn cơm xong bắt đầu làm bài tập.
Bởi vì về trễ, nên tới 11 giờ Từ Như vẫn còn rất nhiều bài chưa hoàn thành.
Cô cuộn tròn nắm tay nhỏ xoa xoa đôi mắt, ủ rũ.
Sở Tĩnh lấy đi bút cô cầm trong tay, nhẹ giọng quát: “Chú ý yêu quý đôi mắt, đừng cứ dụi suốt.”
Tuy nói như vậy, thật ra là động tác của cô quá đáng yêu. Cùng với dáng người nhỏ xinh, diện mạo dễ thương của cô, sẽ làm tâm hắn không yên.
“Vâng.” Cô rất nghe lời làm theo, lập tức buông tay ra.
“Ủa, bút em đâu?” Từ Như Ý tìm khắp nơi.
“Không phải trong sách sao?!” Sở Tĩnh cạn lời.
“A. Hả? Lấy sai vở rồi……”
“Anh tìm cho em. Mau tắm rửa rồi ngủ đi, ngày mai dậy sớm chút bổ sung sau.” Sở Tĩnh thu hồi dụng cụ của cô.
“Anh trai, để em chép xong mấy trang rồi ngủ được không?”
“Mấy trang nào?”
“Trang này trang này trang này nữa.” Cô chỉ chỉ dàn bài trong sách giáo khoa.
“Không cần, ngày mai rồi tiếp tục.”
“Vậy ngày mai anh gọi em sớm một chút nha.” Từ Như Ý đứng dậy, quay đầu lại cười cười với hắn.
Sở Tĩnh không ngẩng đầu, chỉ nhẹ nhàng ứng thanh.
Cô vừa đi, hắn liền mở vở bài tập của cô ra. Tìm được chỗ vừa rồi, bắt đầu bắt chước nét chữ cô, giúp cô tiếp tục sao chép.
Đến khi chép còn lại hai trang, hắn mới buông bút, xoa xoa tay có chút mỏi.
Nếu chỉ là chữ viết của mình, thì với tốc độ của Sở Tĩnh đã sớm hoàn thành.
Nhưng mà, muốn bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392576/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.