Editor: Ochibi
Dù sao đây cũng là con hắn, Dạ Vô Thương tìm không thấy lý do thích hợp để từ chối. Mỗi ngày thượng triều một chút, liền tới nơi này.
Buổi tối, Đức Phi sẽ tự mình chuẩn bị vài món ăn, Dạ Dục Lâm đặc biệt thích cảm giác một nhà đoàn tụ, càng thêm ỷ lại Dạ Vô Thương.
Ăn cơm xong, sẽ bồi hắn ôn tập một lát, sau đó dỗ hắn đi vào giấc ngủ.
“Hoàng Thượng.” Đức Phi nhìn hắn sủng ái nhi tử mình như thế, không khỏi vui sướng trong lòng.
Liên tục mấy ngày Dạ Vô Thương đều tới đây, khiến nàng lần nữa cháy lên hy vọng.
Buổi tối, nàng tỉ mỉ trang điểm. Ăn mặc có chút bại lộ trước mặt Dạ Vô Thương, triển lộ dáng người ngạo nhân kia.
“Đức Phi!” Dạ Vô Thương thấy nàng như vậy, hắn mất hết cảm giác ngon miệng.
Một năm hắn cũng ít tới nơi này vài lần, đều do nể tình tình cảm ngày xưa, mới miễn cưỡng sủng hạnh nàng.
Không ngờ, hiện tại nàng đang chủ động câu dẫn hắn! Hắn phẫn nộ nói: “Nàng nhìn xem mình hiện tại là cái dạng gì? Chỗ nào còn xứng đôi với chữ « đức » đây!”
Đức Phi cắn chặt răng, nước mắt đảo quanh hốc mắt.
Lúc Ninh Phi công nhiên có hành vi thất đức ban ngày, sao không thấy ngài nói? Nàng cùng lắm là muốn chút tình thú, vậy mà trách cứ nàng!
Nhìn thấy nàng ủy khuất, Dạ Vô Thương trong lòng phiền muộn, “Được rồi. Lần sau chú ý một chút.”
Buổi tối, hắn vẫn ở lại nơi này, nhưng không có chạm vào nàng.
Từ khi biết tâm tư nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392534/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.