Editor: Ochibi 
Từ Như Ý nhân cơ hội rời đi. 
Mới đi vài bước, đã nhìn thấy Lục Sơ Vân đứng ở nơi đó. 
“Sơ Vân Ca.” Cô thu hồi cảm xúc, miễn cưỡng khởi động một nụ cười nhạt. 
Lục Sơ Vân không nói hai lời, bế cô lên đi khỏi. 
Tốc độ anh rất nhanh, trong chớp mắt, đã rời nơi đó khá xa. 
“Sơ Vân Ca, làm sao vậy?” 
Lục Sơ Vân lẳng lặng nhìn cô, chậm rãi nâng tay, bàn tay hơi thô ráp xoa mặt cô. 
Ngón tay anh tái nhợt lạnh lẽo, từng chút lau sạch ướt át bên mắt cô. 
Bọn họ làm em khóc. 
“Không sao cả.” 
Theo anh đi. 
“Không đâu.” 
Anh muốn huỷ hoại nơi này. 
“Không được.” 
Lục Sơ Vân nhìn cô. 
Mặt anh vô biểu tình, còn có đôi mắt thâm thúy, khiến cô xem không hiểu anh nghĩ gì. 
Sau một hồi. 
Anh có thể ôm em một cái không? Từ Như Ý do dự. Tuy rằng đã nói muốn chia tay Mộ Hàm Phong, nhưng trong lòng cô, cô vẫn là bạn gái hắn. Hắn trong miệng nói không ngại, kỳ thật là để ý nhất so với ai khác? 
Là em, không phải cô ấy. 
Lục Sơ Vân lại lộ ra tiếng lòng. 
“?”Từ Như Ý ngẩn người, “Em?” 
Lục Sơ Vân phát hiện cái gì sao? Lời này có ý gì? 
Em. 
Ánh mắt anh rất khẳng định. 
Em không phải cô ấy. 
Anh biết. 
“Sơ Vân Ca……” 
Như Ý của anh, trong lòng trong mắt chỉ có nam sinh kia. Cô ấy sẽ không mặc kệ tình huống của cậu ấy, nói với anh, ‘ Sơ Vân Ca, em vĩnh viễn sẽ không rời bỏ anh’. 
Cô ấy sẽ không nhìn thấy cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392481/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.