Editor: Ochibi 
“Vâng. Cháu biết.” 
“Như Ý đúng không?” Mộ gia gia dừng một chút, lộ ra ý cười thưởng thức, “Ông nội thật sự rất thích cháu. Nếu là niên đại hoà bình, ông sẽ là người đầu tiên ủng hộ cháu làm vợ của tôn nhi Mộ gia.” 
“Cảm ơn ông.” 
“Không. Hẳn phải là ta thay mọi người cảm ơn cháu” 
Mộ gia gia đứng dậy đi rồi. 
Bởi vì ông đã nghe được tiếng bước chân, hơi thở hấp tấp, không cần nghĩ cũng biết là ai. 
“Như Ý!” Mộ Hàm Phong nhanh chóng chạy đến lúc ông rời đi, kéo tay cô, “Như Ý, chúng ta đi!” 
“Mộ Hàm Phong.” Từ Như Ý đứng ở nơi đó, cô áy náy nói, “Thật xin lỗi……” 
“Như Ý…… Có ý gì?” 
“Ông nội vừa rồi tìm mình nói chuyện. Nói nếu đi theo cậu, chúng ta sẽ hai bàn tay trắng…… Mình rất muốn nhìn thấy người nhà, rất xin lỗi……” 
Mộ Hàm Phong mở to hai mắt, “Bọn họ uy hiếp cậu? Tôi đây liền tìm ông nội giải thích……” 
“Không cần.” Từ Như Ý giữ chặt hắn, sau một lúc lâu trầm mặc, “Chúng ta chia tay đi.” 
“Cái gì?” Mộ Hàm Phong không thể tưởng tượng nhìn cô, “Cậu nói lại lần nữa?” 
“Thật xin lỗi. Mình không muốn rời đi nơi này, cũng không muốn tách khỏi Sơ Vân Ca……” 
Mộ Hàm Phong hít một hơi, “Cậu gạt tôi! Như Ý, thôi không ngại Sơ Vân Ca, thật sự……” 
Giọng hắn có vài phần run rẩy, “Tôi biết, Sơ Vân Ca tốt như vậy, cậu nhất định không bỏ được anh ta. Tôi không ngại, thật đó. Như Ý…… Anh ta cùng cậu bên nhau cũng có thể! Tôi…… Cậu muốn như thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392480/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.