Huyết sắc nổi lên.
Vô số dấu hồng ngân nhiễm thượng trên long lân bích sắc, hiện lên một sắc thái yêu dị.
Long Vô Ba trong lòng căng thẳng, sắc mặt lập tức trắng bệch, đôi mắt đen ẩn chứa muôn ngàn đau đớn, nhưng chỉ trong tức khắc liền thu lại, tựa như không có việc gì mà mỉm cuời.
Hắn biết, chỉ cần mình hiện ra một chút khẩn trương, người kia lại càng phải chịu tra tấn.
Long Nguyệt gặp Long Vô Ba thờ ơ, lập tức đoạt lấy thanh kiếm trong tay hắc y quái nhân, vẻ mặt âm trầm cười một cái, tiếp tục chém ra kiếm thứ hai.
Lần này là lột bỏ vài phiến long lân, chiếc đuôi rồng xanh nhất thời trở nên huyết nhục mơ hồ.
Cả mình thanh long cuộn tròn thành một đoàn vì đau, giãy dụa muốn né tránh, nhưng là thân thể bị nhốt trong kết giới, ngược lại còn khiến cho thanh long càng thêm đau đớn thông khổ.
Y nâng đầu lên, đôi mắt như sương mù che lấp cứ thế thẳng tắp nhìn Long Vô Ba, nhưng lại không kêu rên một tiếng.
Long Vô Ba thấy y không nói gì.
Cho dù y có lên tiếng, thì nhất định cũng là tên mình.
Đúng vậy.
Không nên đến giờ khắc này, hai người bọn họ mới thực sự tâm ý tương thông.
Long Vô Ba thầm hít sâu một hơi, lại nhìn Long Tĩnh Thủy vài lần, sau chuyển đầu đi, cười nói: ” Hảo tâm của Bắc Hải Long Vương, ta thật phải nhanh trở về mà chuẩn bị tạ lễ mới phải đạo a.”
Nói xong, chắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-long/2213847/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.