Khi gã nói chuyện, đáy mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, biểu tình thập phần âm lãnh.
Long Tĩnh Thủy nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đẩy cánh tay kia ra, không chút sợ hãi. Duy nhất lo lắng chính là, Long Nguyệt tên ngu ngốc này khẩu không trạch ngôn, sau khi nhìn thấy Long Vô Ba không biết sẽ nói những gì đây.
Sách, dù sao cũng là y quá mức thất sách.
Nghĩ đến Long Nguyệt là kẻ hữu dũng vô mưu, hẳn là không thể gây ra chuyện lớn gì, lại nghĩ không ra bên người gã lại có một hắc y nhân quỷ dị luôn kề bên.
Kế tiếp…… Phải làm gì đây?
Đột nhiên Long Tĩnh Thủy cảm giác đầu từng cơn đau đớn dồn dập đến, tầm mắt đột nhiên mơ hồ, mu bàn tay dần dần hiện ra những mảnh vảy nhỏ.
Không xong!
Sao lại cố tình hiện vào lúc này…
Long Tĩnh Thủy thân thể lảo đảo, vốn y không thể tùy ý đi ra Đông Hải, nhưng hiện tại y lại ly khai quá lâu, quả nhiên đã muốn duy trì không nổi nữa rồi.
Chỉ sợ, rất nhanh sẽ hiện ra chân thân.
Long Tĩnh Thủy hai mày nhíu lại, một tay khẽ vuốt minh châu được nạm ở thắt lưng mình, một bên cân nhắc làm sao đối phó Long Nguyệt. Nhưng mà suy nghĩ của y rất nhanh liền loạn thành một đoàn, hai chân mềm nhũn ra, không thể nào đứng thẳng được nữa.
Long Nguyệt thấy sắc mặt y có chút khác thường, vội vàng bắt lấy cánh tay y, hỏi: “Ngươi làm sao?”
Lời còn chưa dứt, đã nghe bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-long/2213846/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.