Vì sao?!
Long Vô Ba giật mình choàng tỉnh từ trong mộng, hắn vừa mơ một giấc mơ, một giấc mơ về quá khứ có bi có hỉ. Khi vừa mở mắt liền thấy Long Tĩnh Thủy với gương mặt ôn nhu còn chìm trong giấc ngủ hiện ra trước mặt, nhất thời không phân biệt được đâu là thực đâu là mộng. Một hồi lâu sau mới hoàn hồn, hắn cúi đầu nhìn nam tử trong lòng, mái tóc dài tán loạn hồn nhiên buông thả trên giường, sắc mặt tái nhợt không một chút máu, khắp người trải dài từ cổ xuống tận thắt cơ hồ đều là dấu hôn đến xanh tím, thậm chí trên bụng đùi còn đọng lại bạch trọc trắng đục cùng máu đỏ nhớt nháp từ lâu đã khô dính, một mảnh hỗn độn đến thảm thương rõ ràng là dấu tích sau cuộc hoan ái cuồng loạn lưu lại.
Long Vô Ba cảm giác người trong lòng hơi động, nhịn không được mà đưa tay vuốt nhẹ hai má y, ánh mắt lại ẩn chứa hoang mang cực độ.
Ngày ấy, sau khi bị đâm một kiếm, hắn liền ngất xỉu tại chỗ, khi tỉnh lại đã thấy mình không còn ở Đông Hải. Sau mới biết, Long Tĩnh Thủy không những đâm hắn bị thương, mà trong một đêm còn ra tay giết tất cả người trong tẩm cung hắn. Bất quá hắn tuy bị thương nặng nhưng kì tích xuất hiện trong hoạ gặp phúc long giác cuối cùng cũng xuất hiện, điều đó chứng minh máu trong người hắn là huyết thống của Đông Hải Long tộc.
Thật buồn cười.
Chuyện ngày đêm lo lắng không xảy ra, nhưng người ca ca mà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-long/2213802/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.