Năm trăm năm trước, Đông hải.
Trong Thuỷ tinh cung, tại tẩm cung đang diễn ra một tiết mục “bắt nạt” mà bất cứ ở đâu cũng có thể thấy.
Thiếu niên có khuôn mặt tuấn tú đang nằm ở dưới đất mà bị người khi dễ.Tay chân dài dài, dáng người nho nhỏ, rõ ràng là chưa trưởng thành, nhưng trong đôi mắt ấy hào quang sáng lấp lánh lưu chuyển qua lại, giống như một bích đàm sâu lắng, tối không thấy đáy.
“Xú tiểu tử! Dám dùng độc kế hại người!”
“Đừng tưởng mình là Nhị hoàng tử thì giỏi lắm, bác trai cho tới bây giờ không đem ngươi để vào mắt đâu!”
“Đúng vậy! Nương của tiểu tử này cùng yêu thú bỏ trốn, mà hắn lớn thành cái dạng này thì chắc chắn là một thằng tạp chủng.”
(*tạp chủng = con lai, ý nói mẹ của thiếu niên này ngoại tình mà sinh ra cậu)
“Ha ha ha!”
Theo quyền cước hạ xuống, là vô số ngôn ngữ ô uế mà cậu đã vô số lần nghe qua.
[lotus: lúc này Vô ca còn nhỏ nên lotus mạng phép xưng ca là “cậu” cho xứng với tuổi *để “Hắn”nghe già lắm*, khi quay lại hiện tại thì sẽ đổi thành “Hắn” sau vậy, nha!]
Long Vô Ba cắn chặt răng, trên mặt không hề lộ vẻ đau đớn gì, duy chỉ có đôi mắt đen láy là toát ra vẻ oán hận, băng lãnh, khiến kẻ khác lạnh thấu xương tuỷ.
Đáng tiếc đám thiếu niên kia lại vô tư không hay biết,, chỉ dựa vào bạo lực mà phát tiết lửa giận, thẳng đến khi hành lang truyền đến tiếng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuoc-long/2213799/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.