Diệp Phùng Xuân cũng không biết trong nội tâm đứa con hay rụt rè nhút nhát của y lại là một tòa núi lửa ngủ đông. Một khi bốc cháy, ngọn lửa và sức nóng đó khiến cho người ta phải hoa mắt, không thể khống chế được lý trí.
.
Lúc này bảo bối của y đang quấn chặt y, gò má cậu bé húc vào cổ y đòi lấy cái hôn sâu. Đến khi đầu lưỡi của cả hai tiến vào khoang miệng đối phương thăm dò, phản ứng của cậu nhóc mặc dù vẫn trúc trắc vụng về như trước nhưng lòng dũng cảm đó cũng giống như một giáo đồ sẵn sàng hiến dâng chính mình, một bước không lùi. Tình yêu sâu đậm đó đã khiến Diệp Phùng Xuân giật mình phát hiện, trước đây y từng nghĩ bản thân không thích những người quá chủ động, thật ra y vốn không thích những người đó. Nếu như bình thường bảo bối hay thẹn thùng sống nội tâm của y mà có những biểu hiện khát cầu với y, thì cảm giác sẽ hoàn toàn khác. Bắt đầu từ lần đầu tiên hai người họ thân mật với nhau y đã phát hiện, con y đã cho y hết thảy không giữ lại gì, sự nhiệt tình ngây ngô đó thậm chí còn mạnh hơn tất cả các loại thuốc thôi tình nào.
Chiếc áo tắm làm bằng vải bông tốt nhất khẽ hở ra thân thể nóng rực của cậu bé, nó như quấn lấy cả cơ thể tráng kiện của y, hai người lại hôn nhau cuồng nhiệt như bão dữ, cho đến khi cả hai tưởng chừng như ngừng thở mới chịu buông nhau ra.
"Ưm... ba ba..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163334/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.