Học kì mới chờ đợi từ rất lâu cuối cùng cũng đã đến. Bốn giờ chiều ngày hôm đó, Diệp Phùng Xuân ăn mặc thật chỉnh chu xuất hiện thật đúng giờ tại phòng tổ chức các sự kiện của trường. Khác xa với ngôi trường không có chút tiếng tăm gì của con mình, với sự nổi tiếng trong thương trường và bề ngoài xuất sắc của y, nên khi y vừa xuất hiện thì hầu như đã trở thành tiêu điểm của cả hội trường.
.
Nhìn bóng dáng đĩnh đạt của cha mình tiến vào hội trường, Diệp Du Đồng đứng ở bên ngoài vô cùng kiêu ngạo, ẩn sâu trong nội tâm của cậu là sự thỏa mãn lòng hư vinh nho nhỏ khó nói thành lời. Quả thật cậu rất muốn lấy chiếc loa phóng thanh hét lên: Đây là ba ba của mình, là người tốt với mình nhất trên đời này.
Có một số học sinh đã từng gặp Diệp Phùng Xuân, cũng có một số là lần đầu tiên thấy nên há hốc mồm mắt không chớp, không ngờ bạn mình lại có người cha phong độ như vậy, sau đó cả đám tò mò xúm lại vây quanh Diệp Du Đồng hỏi này hỏi nọ. Mà trước đây cậu không có số được các bạn nữ chú ý tới, không ngờ hôm nay lại có nhiều cô nàng chủ động chạy tới nói chuyện với cậu:
“Diệp Du Đồng, ba của cậu trẻ thật nha! Hơn nữa còn rất đẹp trai nữa!”
“Đúng vậy! Đúng vậy! Thật đáng ghét, ba của mình bị hói đầu, trên bụng còn có một ôm mỡ nữa! Phốc!”
“Nếu sau này tớ có thể có bạn trai như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163296/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.