Mọi người cứ thế mà bước vào trong đại điện. Yến tiệc đã được bày sẵn bên trong, Vạn Hoa Điện lúc này chia làm hai dãy bàn ghế nằm đối diện. Lệ Uyển đưa mắt nhìn Nguyên Ninh rồi cất bước về phía bên tả. Bên này Yên Ngôn cũng lặng lẽ bước sang phía bên hữu, chọn lấy một chiếc bàn vắng vẻ nằm trong góc xa. Như Lộ thì làm gì muốn ngồi cùng với Lệ Uyển, nên cũng miễn cưỡng mà bước tiếp theo sau Yên Ngôn. Nàng ta đi được nửa bước, sực nhớ lại Đan Thanh vẫn còn đang ở phía sau, thế nên liền xoay người dang tay ý bảo nàng ta cùng đi với mình. Chỉ thấy Đan Thanh vẫn còn do dự, không biết là mình nên ngồi về phía bên nào. Giữa lúc ánh mắt nàng ta còn đoái hoài nhìn về phía Lệ Uyển thì cánh tay đã bị Như Lộ kéo đi mất.
Vài Phu nhân còn lại cũng chia ra hai phía mà ngồi xuống. Các nàng Ngự nữ tuy có chút bối rối nhưng cũng nhanh chóng nhận ra vị trí của mình nằm ở đằng sau. Khi đã yên vị ngồi xuống, bọn họ liền tranh thủ đưa ánh mắt hân hoan của mình mà ngắm nhìn đám chén dĩa được bày trí đẹp mắt trên bàn.
Cũng liền không lâu sau đó, trước cửa đại điện có một bóng nữ nhân uy nghiêm mà uyển chuyển bước vào, đám Phu nhân và Ngự nữ ở đó thấy thế cũng liền kính cẩn mà rời ghế đồng thanh: “Chúng tần thiếp xin bái kiến Thục Phi nương nương!”
Đàm Hoa nghiêng đầu ngạo mạn cười rồi cong môi nói: “Ngồi xuống cả đi!”
Tiếp đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-vu-tran-trieu-nguyen-ninh-truyen/46352/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.