27.11.18 ~ 27.12.19
Mười bốn chương dài, mười hai vạn chữ, quyển một đến đây là kết.
Người ta thường nói, trước cơn giông bão, mặt biển thường tĩnh lặng. Những êm đềm của hậu cung Đại Việt những ngày qua có khi nào chỉ là bề mặt của luồng xoáy âm mưu thâm kế ẩn sâu bên dưới? Tất cả sẽ có trong quyển hai của bộ truyện…
*Vài lời của tác*
“Phản hồi và góp ý của bạn sẽ là động lực để mình viết tiếp những chương tiếp theo. Xin hãy dành vài phút chia sẻ suy nghĩ của bạn cho mình biết nhé “ - Tiểu Thọ Tử
>
VĂN ÁN
Có lẽ khi nàng sực tỉnh dậy vào cái đêm mưa buồn bã ấy, nàng đã biết bản thân mình cần phải làm gì rồi.
Trong nhân gian có biết bao loài hoa đẹp. Có mẫu đơn kiêu hãnh sang trọng, có cúc hoa cương lãnh bất khuất, có lan hoa uyển chuyển ngát hương... và có cả trúc hoa gai góc bản lĩnh.
Trúc hoa? Ít ai biết trúc tử cũng có hoa, ít ai biết trúc tử đơm hoa cũng là lúc nó sắp từ giã cõi trần. Thử hỏi đây là niềm vui, hay là điềm báo chẳng mấy tốt lành? Nhưng mặc kệ những loài hoa kia có sặc sỡ thế nào đi nữa, thì chẳng phải tất cả cũng lụi tàn trước gió đông ảm đạm hay sao?
Vậy thì nguyên do nào trong tuyết băng giá lạnh, trong khi vạn vật đang phải run rẩy úa tàn, thì hoa mai vẫn cứng cáp mà nở rộ xinh đẹp đến thế? Có phải chăng hoa mai chính là đặc ân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-vu-tran-trieu-nguyen-ninh-truyen/2909887/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.