Nguyên Ninh đưa mắt nhìn hàng hoa nhài bên đường, khẽ hít vào một hơi thứ mùi hương thuần khiết của nó. Bất chợt đôi mày nàng khẽ chau, chẳng hiểu sao lúc này hương hoa dẫu thơm ngát nhưng lại có một chút ngọt nồng đến khó chịu.
“Chuyện khi nãy hai người bọn muội nói với nhau ta đã nghe hết rồi!”
Tố Liên ngẩng mặt ngạc nhiên, xen lẫn một chút khó xử nói: “Thuỷ Linh tỷ tỷ cũng không phải cố ý, chỉ là đám người ở ngân cục thuận thế làm càn!”
Nguyên Ninh lặng lẽ gật đầu nhỏ nhẹ đáp: “Ta đang thắc mắc, Quý Phi nương nương hiện đang cai quản chi tiêu mà bọn họ vẫn có lá gan để thiên vị như vậy ư?”
Tố Liên nghi hoặc nói: “Mai Phu nhân hiện đang được lòng Quan gia, có khi nào Quý Phi nương nương cũng mắt nhắm mắt mở mà cho qua chuyện?”
Nguyên Ninh suy tư nói: “Ta thấy Quý Phi nương nương không giống loại người như vậy!”
Nói đoạn nàng thở dài: “Bỏ đi, chuyện này dẫu sao cũng chẳng liên quan đến chúng ta!”
Tố Liên có chút do dự nói: “Chỉ là sắp tới là Tết Đoan Dương, trong viện cũng cần một ít tiền để chuẩn bị”
Nguyên Ninh gật đầu: “Nhắc tới Tết Đoan Dương mới nhớ, không biết bây giờ ở nhà phụ mẫu đã chuẩn bị như thế nào rồi! Tết Đoan Dương là ngày gia đình sum họp, những năm trước...”
Nguyên Ninh nàng nói đến đó, thâm tâm bỗng chốc xông lên một chút xúc cảm làm nghẹn cổ họng. Tố Liên đương nhiên nhận ra, chỉ biết cười gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-vu-tran-trieu-nguyen-ninh-truyen/2909872/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.