Triệu Phùng Thanh nở nụ cười.
Trong tình yêu thì có gì phải xin lỗi, nó vốn chẳng thể phân biệt được đúng sai thắng thua rồi.
Cô đem nước mắt cọ sạch vào áo Giang Tấn.
Hắn cứ để tùy cô làm bẩn áo mình nhăn nhúm như thế.
Ánh mặt trời phía tây từ từ xuống núi, lớp nắng dát vàng trên mặt biển đã dần chuyển sang màu đen.
Hai người im lặng ôm nhau.
Thật lâu thật lâu sau, Giang Tấn mới nói, “Triệu Phùng Thanh, anh rất thích ở cạnh em. Thích đến mức cả đời này chỉ muốn ở bên em.”
Triệu Phùng Thanh hơi ngẩn người rồi lại quẹt sạch đống nước mắt nước mũi lên áo hắn.
Có những lời này của hắn thật không uổng công cô thích hắn lâu như vậy, thích đến mức sâu đến thế.
“Em tin anh.” Cô thầm thì.
Hôm sau, Giang Tấn và Triệu Phùng Thanh hoàn thành thủ tục sang tên.
Triệu Phùng Thanh bỗng chốc có được hai căn nhà. Giá trị bất động sản lên tới gần tám trăm ngàn tệ.
Sau đó Giang Tấn nói mình quay vè công ty xử lý công việc rồi bỏ đi.
Khoảng mười ngày sau đó, hắn cũng chẳng xuất hiện.
***
Cao trung A sắp khai giảng, tiệm sách lại mở cửa buôn bán như thường.
Triệu Phùng Thanh lại tiếp tục đi làm.
Thỉnh thoảng cô cũng thấy nick chat của Giang Tấn sáng đèn, nhưng lại không dám làm phiền hắn. Cô nghĩ: đồng nghiệp bạn bè hắn nhiều như vậy, không biết có mấy ai thật lòng muốn giúp hắn đây?.
Triệu Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/1986906/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.