Kìm nén thứ cảm xúc xa lạ nơi khoé mắt, gia nô khàn giọng hỏi: “Ngươi chịu thỏa hiệp uống thuốc, là vì cân nhắc điều gì?”
Sống chung lâu ngày, gia nô nay đã tường tận đâu là cách hỏi ít khiến nàng sinh tâm phản nghịch nhất.
Hắn không biết, chỉ riêng đôi mắt ánh lệ kia của hắn, dẫu hắn nói năng không chút dè dặt, Thiếu Vi cũng chẳng thể nào nổi cơn phản nghịch như thường, lúc này lại càng nghiêm túc trả lời: “Nói về cân nhắc, ta có ba điều.”
“Nhiều vậy sao?” Gia nô hết mực tán thưởng, lại chẳng phải giả vờ.
Thiếu Vi khẽ “ừ” một tiếng gật đầu, cảm xúc đã bình ổn phần lớn, chỉ là giọng nói vẫn còn chút ngột ngạt: “Lúc ấy ta cũng từng nghĩ đến việc tìm cách che giấu kéo dài.”
Bao gồm nhưng không giới hạn, như giả vờ nói mình có thể chất triệu thần, cơ thể khác người, nội tạng yếu nhược, nếu uống thuốc bừa bãi e sẽ tức khắc mất mạng. Nếu đối phương không tin, nàng sẽ lập tức uống thuốc, vận nội lực thúc động khí huyết, nôn ra hai lượng huyết, tạo dáng vẻ hấp hối sắp chết, còn trước cả Hoàng phu nhân, khiến Nhụy Trạch dù thế nào cũng không dám để nàng chết trong phủ, tất sẽ lập tức sai người đi lấy thuốc giải, không dám dễ dàng ép nàng uống linh tinh gì nữa —— đó là hạ sách tàn độc.
Hoặc cũng có thể bình tĩnh khước từ, giả nói cần suy nghĩ vài ngày, Nhụy Trạch cũng không thể giam nàng —— đúng như Lưu Kỳ từng nói trước khi xuất thành: nếu gặp chuyện khó ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-nhat-troi-quang/5193458/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.