Thiết Kỳ Sĩ nói :
- Thân thích của người đó không phải là đại tài chủ cũng là lão võ lâm. Nếu không phải đại tài chủ thì làm sao có trang viện? Những nhân vật lão võ lâm qui ẩn mười phần đến tám là có tiền mới làm ẩn sĩ. Nhà này chắc đúng rồi.
Văn Đế Đế cười hỏi :
- Phần tương lai của Kỳ ca sẽ ra sao?
Thiết Kỳ Sĩ đáp :
- Nếu có ngày đó tiểu huynh sẽ dựng một đào nguyên ngoài đời ở trên núi quân sơn.
Văn Đế Đế cười nói :
- Đồ mặt dầy! Nói thế mà không biết ngượng miệng.
Quãng đường không xa mấy, Thiết Kỳ Sĩ đột nhiên hô :
- Đánh nhau rồi!
Văn Đế Đế hỏi :
- Ở chỗ nào?
Thiết Kỳ Sĩ đáp :
- Cách đây chừng ba dặm, có lẽ đúng là ở Ngô gia trang.
Còn cách chừng một dặm đã thấy hai luồng kiếm khí vọt lên không nhảy múa. Đồng thời những tiếng nổ ầm như núi lỡ trời long.
Văn Đế Đế cả kinh nói :
- Đây là một trường đại quyết đấu.
Thiết Kỳ Sĩ trịnh trọng đáp :
- Hiển nhiên bốn người đánh nhau ở hai chỗ. Một đôi dùng kiếm còn một đôi phóng chưởng. Cả hai nơi đều là những tay đại cao thủ mà chưa rõ là ai?
Hai người thi triển khinh công vọt đi nhanh như điện chớp. Nháy mắt đã tới trước một tòa đại viện.
Văn Đế Đế kinh hãi nói :
- Kỳ ca! Mau đến coi một đôi nam nữ cự phách đánh nhau rất hăng.
Thiết Kỳ Sĩ cười khanh khách đáp :
- Trời cũng sinh đôi, đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/47632/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.