Kỳ Dao nói :
- Vậy Kỳ ca vào sau, không ai hô hoán nữa đâu.
Thiết Kỳ Sĩ gật đầu, nhìn hai cô vào động rồi tự nói một mình :
- Bà lớn của mình hách quá!
Giữa lúc ấy bỗng thấy trên không, ánh vàng lấp loáng. Một con chim sắc vàng xông thẳng tới phía chàng nhanh như chớp.
Thiết Kỳ Sĩ ngó thấy cả kinh vội lui vào cửa động.
Khinh công của chàng đã đến trình độ xuất thần nhập hóa, nhưng con chim kia còn mau lẹ hơn. Nó vọt tới trước mặt khiến chàng giật mình kính hãi.
Nhưng lạ thay! Không phải nó tấn công mà là nó đậu xuống vai Thiết Kỳ Sĩ réo lên mấy tiếng quang quác.
Thiết Kỳ Sĩ thấy thần điểu đậu lên vai. Chàng hiểu ngay tự nhủ :
- Đúng là con Kim ô rồi!
Chàng lại thấy chim không có vẻ thù nghịch với mình mới yên dạ.
Nó cũng lớn bằng con quạ thường. Cặp mắt đỏ láo liên không ngớt. Chàng cất tiếng nhẹ nhàng hỏi :
- Kim ô! Kim ô! Ngươi qui phục ta rồi phải không?
Kim ô gật đầu luôn mấy cái dường như hiểu tiếng người. Thiết Kỳ Sĩ vừa kinh dị vừa cao hứng muốn reo lên. Nhưng chàng lại nghĩ thầm :
- Tạm thời ta chưa cho hai cô biết vội. Ở đây không có người ngoài, sao ta không ở hưởng thụ mấy bữa nữa?
Chàng liền nhìn Kim ô nói :
- Kim ô! Ngươi đã qui phục ta, vậy ngươi cứ đi chơi. Khi ta ra đi, ngươi cứ ngấm ngầm theo dõi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/1965173/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.