Nếu chỉ có giết chết cô ta mới có thể cứu mọi người, vậy thì hắn cũng không cần thiết phải do dự nữa!
Tôn Nhất thoáng nhìn về phía Bạch Mộc đang nằm, khi ngoảnh lại, trong mắt đã toát ra sát khí, chậm rãi giơ hoả phù sớm đã chuẩn bị trong tay lên!
“Soái ca xin đừng!” Giọng nói của Hồ Nữ đột nhiên từ không trung vọng xuống!
Bên ngoài tuyết vực, Hồ Nữ không dám tiến vào trong này, chỉ dùng thiên lý truyền âm đem lời nói hóa thành một đoàn hồng khí, truyền vào: “Soái ca, xin đừng giết Tuyết Nữ, tỷ ấy không hề muốn thương tổn loài người đâu, chẳng qua là, tỷ ấy đã cùng ngài An Bối ước định, phải trở thành thức thần của y, nên mới đau khổ chờ đợi ở nơi này, bởi vì ở đây có một mỏ vàng khủng lồ, con người muốn dùng sức mạnh đoạt lấy, vì không để cho loài người phá hoại vùng đất trù phú này, lại không thể gặp được ngài An Bối, Tuyết Nữ mới làm ra chuyện đả thương người, cầu ngươi nhất định phải tha thứ cho tỷ ấy!”
Tha thứ cho cô ta ư! Thế còn người thân của hắn, vợ của hắn, phải chết một cách oan ức như vậy sao? Nhất là người yêu Bạch Mộc!
Vừa nghĩ tới Bạch Mộc bị chôn vùi trong lớp tuyết, tâm Tôn Nhất liền quặn đau, hắn bỏ ngoài tai lời cầu xin của Hồ Nữ, bùa chú trong tay trong nháy mắt bùng cháy, hóa thành một ngọn lửa, dính vào trán Tuyết Nữ!
“Á!” Tuyết Nữ ôm mặt kêu gào thảm thiết, lửa trên trán đau đớn thiêu đốt nhanh chóng lan ra toàn thân! Những đóm lửa ‘tách tách’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-boi-hoc-truong-di-bat-quy/1310009/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.