Tốn Khuê Lang mở hộp dụng cụ y tế ở bên trong tìm kẹp, đặt vào tay ba ba.
“Kéo!”
Ba ba lại kêu lần nữa, Tốn Khuê Lang lấy kéo ra, đưa cho ông.
“Bao tay cao su!”
Tốn Khuê Lang cũng không nhịn được nữa: “Ba! Ba có thể nói hết một lần hay không!”
“Nhanh, con trai!” Lực chú ý của ba ba hoàn toàn tập trung ở hắc khí toả ra trên người Tôn Nhất, đối với lời con trai oán trách, ông căn bản không quan tâm!
Đứa con không nhịn được đưa bao tay qua.
Ông mang bao tay, một tay cầm kẹp, một tay cầm kéo, nhẹ nhàng cắt khối thịt đen kịt trên cánh tay Tôn Nhất. Ken két! Tiếng động rất nhỏ, một miếng đã bị ông cắt bỏ.
“Con trai, cầm khay y tế qua!”
“Aizz!” Tốn Khuê Lang thở dài, thật may cậu đã sớm chuẩn bị, cũng biết ba ba trong lúc này chỉ có thể nhờ cậu! Cầm khay y tế bưng đến trước mặt ba, hỏi: “Ba! Không phải ba có một người bạn biết bắt yêu sao?”
Ba ba có chút sững sốt, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn đứa con: “Bây giờ đã là thời đại khoa học tiến bộ, con sao mỗi ngày không có gì cứ yêu yêu vậy? Trên đời này căn bản không có yêu quái!” Lông mày nhăn lại một chỗ, “Không được, ngày mai con xin thầy nghỉ đi! Cùng ba đi khoa tâm thần kiểm tra một chút!”
“Ba! Ba đã không tin có yêu quái, sao lại làm cái kiếng này cho con?” Tốn Khuê Lang có hơi mất hứng, theo thói quen đưa tay nâng kính, sờ một hồi. Lúc này mới nhớ, mắt kính đã rơi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-boi-hoc-truong-di-bat-quy/1309972/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.