Một tháng sau——-
Trong lúc đó giữa Linh sơn và Thiết thành, tồn tại một mảnhrừng cây rộng lớn.
Nhân dân Thiết thành truyền thuyết nơi này trong rừng cây cóthần quỷ yêu ma tu hành, không dám xông loạn, ở nơi này ngoại trừ côn trùngchim thú, luôn yên tĩnh không tiếng động. . . . . .
“Ngu ngốc! con người tùy tiện cầu cứu, muội liền dùng nội lựctrăm năm tu hành cứu sống hắn, muội đemnội lực phân chia cho ta có phải tốt hớn không!” Kim Vượng cầm củ khoai langtrong tay Kim Phúc đánh trên đầu nàng.
“Huynh niệm lâu như vậy, còn niệm nửa không khéo thuốc luônđấy?” Kim Phúc trái phải tránh công kích của ca ca.”Hơn nữa muội không phải tùytiện hô một tiếng liền cứu người, mà là bọn hắn nói muốn cho muội một tòa bánhbao sơn!”
“Muội vì một tòa bánh bao sơn mà mất đi trăm năm công lực,ngốc đến không có thuốc cứu được!” Kim Vượng khẽ đảo mặt, trong tay khoai langvung đánh càng dùng sức.”Muội vì hắn ta mà mất bao năm tu hành, nếu muội giờ gặpnguy nan thì ai đến cứu?”
“Huynh a.” Kim Phúc đến cười hì hì nói ra.
“Ai nói huynh sẽ cứu muội? Muội ngốc đến nổi ta không muốn cứu!”Kim Vượng đá nàng một cước.
“Được rồi. . . . . . Muội sẽ không tùy tiện cứu người nữa,ca ca tốt!” Kim Phúc đến bên Kim Vượng, đầu chỉ đến vai hắn, con mắt nháy nháynhìn .
“Tóm lại, ta không cho phép muội lần nữa muốn ăn tòa bánhbao sơn!” Kim Vượng dùng bàn tay đánh đầu của nàng.
“Chính là muội còn chưa thấy banh bao a. . . . . .”
“Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-yeu/49117/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.