Trong thư phòng, Chu Nguyên Chương sau khi xem xét tỉ mỉ tất cả các vật chứng thì quay đầu nhìn Hàn Bách đang ngồi yên ở phía bên kia bàn, cau mày hỏi: “Mấy lá thư này hình như có được quá dễ dàng?”
Hàn Bách liền kể rõ toàn bộ quá trình hắn nhận được những thứ này, chỉ che giấu thân phận Bạch Phương Hoa và việc Doanh Tán Hoa đối phó Yến Vương.
Rồi nhún vai nói: “Khi tiểu tử mở bao, thấy những thứ này thì cũng không tin nổi.”
Chu Nguyên Chương vỗ bàn một cái ‘rầm’, tiếp đó thả người dựa vào ghế, tay kia cầm chặt mấy lá thư, than thở: “Có lẽ là trời trợ giúp Đại Minh của ta.
Trẫm đảm bảo Hồ Duy Dung và Lam Ngọc không thấy được ánh mặt trời ngày mai.” Rồi lão nở nụ cười tàn khốc nói tiếp: “Tất nhiên, bọn chúng không tĩnh mịch, sẽ có rất nhiều người cùng theo làm bạn!”
Hàn Bách rét lạnh trong lòng, muốn được nhanh chóng rời đi, tốt nhất là không còn gặp lại Chu Nguyên Chương nữa.
----- oOo -----
Đôi mắt Tần Mộng Dao trong suốt, sáng ngời, bình tĩnh liếc Điền Đồng rồi quay nhìn lâm viên ngoài đạo tràng.
Từ khi cùng với Hàn Bách ở tại Tiếp Thiên lâu, ma - đạo bên trong giao hòa, nàng liền đạt đến cảnh giới kiếm tâm thông minh.
Còn Hàn Bách thì trở thành một bộ phận trong tuệ tâm của nàng, đó không những không phải là một kẽ hở, trái lại trở thành một mắt xích cực mạnh.
Mặt dù tất cả những chuyện trước mắt đều là việc thế tục nhưng chúng không lưu lại chút vết tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911856/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.