Bên trong Nguyệt tạ, Thích Trường Chinh ở trần, khoe cơ thể cường tráng cho các nàng Hàn Bích Thúy, Trử Hồng Ngọc, Hồng Tụ và Tống Mị băng bó vết kiếm ở trên vai trái.
Đồng thời hắn cũng phải im lặng hứng chịu cơn giận hờn, trách móc của các nàng.
Tống Nam cũng tới đây, hắn đang chơi cờ cùng với tiểu quỷ vương Kinh Thành Lãnh.
Lúc này, Kinh Thành Lãnh đang cau mày suy tư, rõ ràng là đang ở vào thế yếu.
Hư Dạ Nguyệt và Trang Thanh Sương dẫn Tần Mộng Dao vào trong tĩnh thất, kéo theo cả Thúy Bích và tiểu mỹ nhân tóc vàng Di Cơ cùng tham gia náo nhiệt.
Hai nàng Hư, Trang không ngừng trừng mắt nhìn Thích Trường Chinh, như muốn biết rõ vì sao đi tán gái lại đem theo cả vết thương trở về.
Thích Trường Chinh quay qua nói với Kinh Thành Lãnh: “Đã biết sự lợi hại của anh rể ta chưa?”
Kinh Thành Lãnh than thở: “Chắc phải tìm sư phụ tới mới được.”
Hư Dạ Nguyệt kêu lên: “Cha đi đâu rồi?”
Tiếng của Quỷ vương từ xa xa truyền lại: “Nói chung cũng còn nhớ đến cha a!”
Hư Dạ Nguyệt vui mừng nhảy dựng lên, lao vút ra khỏi phòng, chụp lấy tay Hư Nhược Vô cùng Càn la kéo đi vào.
‘Chưởng thượng khả vũ’ Dị yến Mi đi ở bên cạnh.
Mọi người dồn dập thi lễ.
Sau một phen khách sáo, Càn La quan tâm tới nghĩa tử của mình liền quay qua hỏi thăm việc Thích Trường Chinh bị thương.
Thích Trường Chinh không dám dấu diếm, kể lại toàn bộ sự việc đã trải qua.
Hư Nhược Vô ngồi trên ghế song song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911852/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.